Ánh mắt Tiêu Văn Yến cũng tối sầm lại.
Mẫu thân cười dịu dàng trong trí nhớ của cậu hình như càng lúc càng mờ nhạt rồi.
“Mẫu thân... Con và đại tỷ... chính là đặc biệt đến đây để gặp ngài...” Tiêu Văn Yến đi bước nhỏ về phía trước, muốn ngăn Tiêu Vân Chước ở phía sau.
Cậu cảm thấy mẫu thân mắng mình thì được, nhưng mắng đại tỷ lại không được, dù sao mẫu thân chưa từng nuôi dưỡng nàng.
Nhưng mà nhìn thấy động tác che chở này của Tiêu Văn Yến, Khương thị càng thêm tức giận, nhịn không được nhớ tới năm đó nhị nhi tử lén lút che chở nha đầu chết tiệt này!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây