Sắc mặt Tiêu Văn Yến trắng bệch.
Sau khi ra khỏi phủ trưởng công chúa lại xông thẳng tới ven đường, từng ngụm từng ngụm nôn mửa liên tục. Chẳng biết tại sao cậu cảm thấy buồn nôn, nhớ tới biểu tỷ buồn nôn, nhớ tới mẫu thân, càng buồn nôn hơn nữa...
“Chuyện có bao lớn đâu. Nam tử hán đại trượng phu, có một vài chuyện không thể bị gia đình vây khốn được! Muốn làm đại sự thì phải đủ lạnh đủ hung ác. Ở phương diện này, mẫu thân của hai người các ngươi trái lại là sư phụ tốt!” Lục lão tướng quân mở lối riêng nói một câu.
Tiêu gia phu nhân này cũng được đấy chứ!
Tâm tính quả thực là đủ ổn, chỉ tiếc rằng quá mức nhẫn tâm, lại không hề xứng đôi với năng lực!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây