Trong nhận thức của Tam vương gia, Tiêu Vân Chước vẫn luôn là người thẳng thắn, cho dù có đắc tội với công chúa, đắc tội với Quản thị, những gì nên nói cũng sẽ không che giấu mà không dám mở miệng.
Dựa theo bản lĩnh của nàng, chẳng qua chỉ là tính toán nhân duyên mà thôi, tốt xấu gì dù sao cũng nên có kết quả.
Nhưng nàng hết lần này tới lần khác nói... Tùy duyên?
“Ta thấy là không nhìn ra được điều gì, cho nên mới cố làm ra vẻ huyền bí?” Quản phu nhân cố gắng hết sức để giẫm lên Tiêu Vân Chước, nhân cơ hội châm chọc: “Nhân duyên của công chúa thiên gia, há lại để cho một thần côn nho nhỏ như nàng tính ra được?”
“Hoàng đệ, ngươi đối với Tiêu cô nương này, không khỏi quá mức coi trọng rồi.” Ánh mắt của công chúa Di Thuận phức tạp nhìn chằm chằm Tiêu Vân Chước, cũng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây