Một đứa bé khóc, mấy tiểu bối khác dĩ nhiên cũng không kiềm chế được, đều đỏ mắt, trong chốc lát đã ôm nhau lưu luyến không rời, ngay cả mấy vị trưởng bối còn có các tẩu tẩu, cũng đều đau thương.
“Đây là trải qua cuộc sống tốt, không phải là bị bán, cũng không cần quá buồn bã.” Tiêu Vân Chước thấy một câu của chính mình lại chọc cho mọi người khóc, lập tức khuyên nhủ.
“...” Nhị tỷ tỷ càng khóc dữ dội hơn.
Tiêu Vân Chước cảm thấy, mình vẫn nên ngoan ngoãn ngồi đó không nói lời nào.
Tiêu Văn Yến nhìn dáng vẻ ngượng ngùng kia của nàng, có chút hả hê.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây