“Rảnh rỗi thì đi thôi, ta biết các ngươi lo lắng điều gì, nhưng cũng không có gì lớn, cái mạng nhỏ này của ta có thể giữ được, nhiều nhất chỉ là chịu chút thiệt thòi trước mặt những quý nhân đó mà thôi.” Tiêu Vân Chước chẳng hề để ý.
Cúi đầu trước quyền thế mà thôi, chuyện có đáng là gì.
Hơn nữa, sẽ luôn có lúc nàng có thể trả lại.
Ánh mắt Tiêu Văn Việt lạnh lẽo hơn mấy phần, hắn nghĩ một chút, lại giống như vô ý nói ra: “Chuyện đắc tội với đại công chúa, cũng không phải là không có cách giải quyết...”
Lão thái thái nhìn về phía hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây