Những ngày Tiêu Văn Việt đi theo Nhan Vô Giác cuộc sống cũng vô cùng vất vả.
Nhưng lúc này đối mặt với lão thái thái và Tiêu Vân Chước, hắn lại không muốn biểu hiện ra ngoài, nên hoàn toàn không khách khí như trước đây, mí mắt cũng không muốn mở nhiều hơn một chút, không coi ai ra gì, nhìn rất là không có quy củ.
Lão thái thái cũng đã quen hắn có dáng vẻ này, đã sớm không để trong lòng nữa rồi.
“Mấy ngày trước đây ta đã có chuyện muốn thương lượng với con, bây giờ con trở về rồi, ngược lại là vừa vặn.” Ánh mắt của lão thái thái dịch chuyển khỏi ngón tay của hắn: “Lúc ta còn trẻ, cũng có vài người bạn tâm giao, chỉ là cách đây mấy năm đã không lui tới nhiều nữa, năm nay sức khoẻ ta tốt hơn, nhớ lại chuyện cũ, cũng cảm thấy mình làm không tốt, nên đã chủ động liên lạc lại với bọn họ một lần nữa, trong số một hảo hữu gần đây có được chút tin tức, vội vàng thông báo với ta, ta nói, con cũng lắng nghe một chút, cho ra chủ ý.”
Lão thái thái cảm thấy tuổi tác của nhị tôn tử cũng lớn rồi, nên quan tâm đến chuyện trong nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây