“Ngươi đã nghĩ thông suốt, mấy ngày nay, ta sẽ đưa ngươi đi.” Tiêu Vân Chước nói.
“Ta có thể chờ nó hay không... tận mắt nhìn nó đi? Đứa bé kia...” Miêu thị nói xong, cũng không còn sức lực, bà ấy chỉ là cảm thấy, mạng của nhi tử là mình cho, bây giờ bị phán án tử hình, trong lòng bà ấy cũng chấp nhận rồi, nhưng vẫn muốn tự tiễn nó một đoạn.
“Chỉ hai ngày thôi.” Tiêu Vân Chước thản nhiên nói thêm một câu.
Miêu thị giật mình, trên mặt có hơi giật mình.
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây