Biện Ngạn Tài chưa hề nói với ai về những chuyện cũ này, dù là bao nhiêu năm qua Biện gia phụ mẫu vẫn đối xử với hắn như thân sinh nhi tử, nhưng hắn vẫn không dám nhắc tới dù chỉ nửa lời.
Thỉnh thoảng hắn cảm thấy cuộc sống cùng cha nương khi còn nhỏ là chuyện của kiếp trước, mà hiện tại ở kiếp này, hắn được sống cuộc đời thuận lợi phú quý, không còn phải lặng lẽ nhìn người khác nữa. Lại không nghĩ rằng, Tiêu gia cô nương này lại đột nhiên biết được bí mật của hắn.
Hắn phẫn nộ lại không cam lòng nói xong hết ra, hắn đã toát mồ hôi lạnh.
“Chó không chê nhà nghèo, con không chê nương xấu, không phải là tại hạ không hiểu đạo lý kia, chỉ là Tiêu cô nương xuất thân phú quý, nhất định chưa bao giờ nếm trải cảm giác bị người cười nhạo! Bữa ăn hằng ngày của một gia đình cùng khổ thậm chí còn không so được với cơm thừa canh cặn của nhà giàu sang! Năm đó quả thật ta đã làm sai chuyện, nhưng nếu không phải như thế thì bây giờ ta cũng chỉ là một trâu y nho nhỏ thôi…Rõ ràng ta có thể thi đậu tú tài, tại sao phải làm một trâu y chứ? Cũng bởi vì xuất thân của ta thấp hèn nên ta phải cam chịu sao?” Biện Ngạn Tài vô cùng đau đớn nói.
Với một suy nghĩ tích tắc trong ngày đó, hắn đã trở thành một kẻ tiểu nhân tham phú phụ bần, nhưng sau này nghĩ lại, lựa chọn đó của hắn thật sự là sai lầm sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây