Tiêu Văn Yến thật ra cũng không thiếu tiền, chỉ là cậu cảm thấy chuyện bán chữ này rất thú vị. Tốt xấu gì lúc này cậu cũng là bán đệ tử của Hoắc tam thúc, có lẽ chữ của cậu cũng đáng mấy đồng tiền.
Hoắc tam thúc liếc nhìn Tiêu Văn Yến, không khỏi cảm thấy u sầu.
Sau này ông ấy phải dạy dỗ một kẻ ngốc như vậy, nhất định sẽ có vô số chuyện phải lo, thật đúng là đau đầu.
Mà Hoắc Kiệt nhìn Tiêu Văn Yến thì giờ phút này suy nghĩ lại hoàn toàn ngược lại, hắn thế mà lại sinh ra mấy phần đồng tình.
Biểu đệ này nói chuyện không hề kiêng dè cái gì, làm việc cũng không theo quy tắc, hoàn toàn chính là một kẻ vô tri không biết sợ là gì, thậm chí cậu ta còn không biết sư phụ mà mình đã bái là người thế nào nữa…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây