Quách Sài Nữ là người cực kỳ ngay thẳng, không hiểu nhiều những thứ cong quấn như vậy, Tiêu Vân Chước nói như này, nàng ấy lập tức cũng có chút ghét bỏ liếc nhìn Hoắc Kiệt một chút.
“Chúng ta dọn đi nơi khác kiếm ăn cũng không dễ dàng gì, người bên ngoài phải hoà nhập vào hoàn cảnh mới, cũng phải nịnh nọt khoe mẽ một chút... Hôm đó cha ta từ trong thành về nhà, trên đường gặp kẻ ác đang cướp bóc, cứu được tướng công, bởi vậy mà cha ta còn bị đâm một dao, cha ta vác người, suy yếu đi về nhà, sau đó đã ngã xuống...”
“Một mình ta phải chăm sóc hai người bọn họ, hắn là nam tử ở ngoài, ta lại phải xoa bóp cho hắn rồi đỡ hắn xuống đất bước đi, thanh danh cũng bị huỷ, người trong thôn kia nói, ta chưa thành hôn, lại làm ẩu như thế làm bại hoại thanh danh của những cô nương trong thôn, không còn cách nào cả, cũng chỉ có thể bái đường với tướng công...”
“Trước khi cha ta mất, cũng rất không yên tâm, cảm thấy hắn gầy gò yếu ớt chưa chắc có thể nuôi sống được gia đình, về sau biết hắn đọc sách nhận được chữ, lúc này mới yên lòng.”
“Chỉ là không nghĩ tới, thì ra nhà hắn lợi hại như vậy, trong nhà còn có người làm đại quan! Sớm biết như này, ta cũng không thành thân với hắn nữa...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây