Sau khi hai tỷ đệ Tiêu Vân Chước ngồi xuống, nữ tử kia có hơi vụng về bưng một ấm nước trắng đến, để hai người giải khát.
“Vợ ta không hiểu quy củ trong kinh, cũng không thông trà đạo, biểu muội đừng để ý.” Hoắc Kiệt nói thẳng, nói xong, bảo thê tử bỏ đồ xuống rồi ngồi bên cạnh hắn.
Tiêu Vân Chước nhìn hai người này nói: “Nước trắng tốt, giải khát lại sạch sẽ.”
Sắc mặt căng thẳng của Hoắc Kiệt thoáng chốc đã thả lỏng.
Chỉ là sắc mặt cô nương kia lại hết sức ảm đạm, nhìn qua là rất bất an.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây