Ánh mắt Lục lão tướng quân càng thêm nghiêm túc.
Nhìn Tiêu Văn Việt đang quỳ trên mặt đất, thấy sắc mặt hắn trắng bệch không giống bình thường liền nói: “Mấy bữa nay bản tướng nghe được mấy tin đồn vớ vẩn, nói là muội muội ngươi sắc mặt trắng bệch như người chết, ta nghĩ là lời đồn nói về ngươi mới phải.”
“Ta thật không hiểu, ngươi đường đường là một nam nhi, từ khi sinh ra không có bệnh tật gì hết, cũng không xuất thân từ mấy gia tộc nghèo khổ cơ hàn, tại sao thân thể lại phát triển thành ra thế này…nhìn như thể không có máu không có xương!” Lục lão tướng quân lại chán ghét nói: “Đứng lên đi, nếu cứ quỳ rạp xuống ở chỗ của ta thì ngươi cũng không cần phải nói nữa.”
Vừa dứt lời, Tiêu Văn Việt mới khẽ run rẩy đứng dậy.
Hôm nay hắn ra ngoài không dẫn theo một người hầu nào cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây