Bây giờ nhìn học sinh mình đã từng dạy, không chỉ lén lút... như thế, lại còn coi mạng người như trò đùa.
Hoắc phu tử làm thế nào cũng không nghĩ ra.
Trang phục của Hoắc phu tử vốn dĩ trông có vẻ già, sau khi than vãn, người vẫn còn chưa tới bốn mươi nhưng lại có khí chất của người sáu mươi tuổi.
“Tam biểu thúc nghĩ thoáng chút, trong thư viện, học sinh như ngày đêm khác biệt, may mà lúc trước Tống Nghiệp không biểu lộ ra một chút vấn đề, nếu như người có khúc mắc với hắn ta không phải là thư đồng của Tống gia mà chính là học sinh của thư viện, vậy chẳng phải là ngài càng khổ sở hơn sao?” Tiêu Vân Chước lập tức an ủi.
“...” Khóe miệng Hoắc phu tử khẽ co rút một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây