Tiêu Vân Chước cùng hai huynh đệ Tiêu Văn Việt cùng nhìn theo phụ thân đang rời đi. Nhìn ba người đứng thành một hàng, dáng vẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, trái tim bất an trong lòng Tiêu Trấn Quan cũng thoáng ổn định lại.
Rất nhanh, bóng dáng phụ thân đã mất hút.
“Trước khi phụ thân rời khỏi kinh thành, ngươi phải ngoan ngoãn một chút. Nếu như công việc của ông ấy bị người đoạt mất thì ông ấy cũng chỉ có thể về nhà nhìn chằm chằm ngươi, biết chưa?” Tiêu Vân Chước nhìn Tiêu Văn Yến, nói với giọng đe dọa.
Nhị ca và tiểu đệ sợ phụ thân nhất.
Tiêu Văn Yến có vẻ chột dạ, hừ một tiếng: “Ta có hẹn với người khác rồi, chiều nay sẽ ra ngoài.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây