Đã không thoát khỏi được Tam vương gia, Tiêu Vân Chước cũng thả lỏng tâm tình, cùng Tam vương gia đến trà lâu lẳng lặng chờ đợi.
“Bổn công tử nhớ, ngươi từ chối ngọc mà ta tặng cho, ta vốn chỉ nghĩ là ngươi không biết phân biệt hàng, nhưng từ chuyện của La gia kia, bổn công tử đã kiểm điểm lại một chút, không phải là ngọc này của ta không sạch sẽ đấy chứ?” Sau khi Nguyên Nghiêu ngồi xuống, bảo người rót cho Tiêu Vân Chước một chén trà ngon, lúc này mới lại tò mò hỏi.
Tiêu Vân Chước chỉ nhìn cặp mắt kia một chút, rồi lập tức tránh ra.
Nhìn nước trà trong chén sóng sánh, nói: “Tam công tử đã hỏi, ta cũng không tiện không đáp, chỉ là... vẫn còn có chút quy củ.”
Nguyên Nghiêu phản ứng rất nhanh, lúc này đã bảo hạ nhân bên cạnh móc ra một tờ ngân phiếu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây