Vết bầm trên mặt cậu vẫn chưa tan hết, nhìn thấy phụ thân đi ra, còn nhỏ giọng thầm thì nói: “Cha, nếu mẹ còn ở đây, chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho Tiêu Vân Chước như vậy. Nữ nhi nhà ai chưa xuất giá mà đã truyền ra tiếng tăm không rõ ràng với người ngoài chứ? Bây giờ công tử Mạnh gia sắp cưới quận chúa rồi, chẳng lẽ Tiêu Vân Chước phải đến Mạnh gia làm lẽ?”
Tiêu Trấn Quan vốn dĩ đang tức giận, vừa mới ra ngoài lại nghe thấy con trai út nói những lời không có não như vậy, tức giận tới mức đá một cái về phía Tiêu Văn Yến.
“Con cũng quỳ cho ta!” Tiêu Trấn Quan phẫn nộ mở miệng: “Đó là người thân của con, con cứ muốn thấy nàng không tốt vậy? Tại sao ta lại sinh ra một đứa không có đầu óc không tim không phổi như thế. Ta thấy đầu óc con là bị nhị ca ăn mất rồi nên mới ngu như thế!”
“...” Tiêu Văn Yến ôm bụng, đau đến mức nước mắt chảy ròng ròng.
Không phải cậu chỉ nói thật thôi à?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây