Chẳng mấy chốc đã có người đến gõ cửa, nhưng Ngô Tam đã sợ tới mức tè ngay tại chỗ, không thể nhúc nhích. Một lúc lâu sau, cửa bị đẩy ra, mấy người hàng xóm nhìn thấy thảm trạng của hắn, kỳ quái không thôi, mọi người bước tới hỗ trợ.
Nhưng Ngô Tam chỉ lờ mờ nhìn thấy một bóng dáng màu đỏ lẫn ở trong đám người!
“Cần Nương…Là ngươi! Là ngươi! Ngươi đừng tới đây! Đừng tới đây!” Ngô Tam hất tay loạn xạ.
Mọi người nghe vậy, không hiểu tại sao, nhưng cũng cảm thấy có gì đó kì lạ. Cần Nương, đó không phải chính là đại tẩu của Ngô Tam sao? Nàng ấy đã chết lâu rồi, sao Ngô Tam lại đột nhiên nhắc tới nàng ấy? Hơn nữa còn là trong bộ dạng này?
Cần Nương nở một nụ cười quỷ dị rồi nhanh chóng biến mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây