Cả thân mình nho nhỏ của Tiêu Văn Yến bị kéo lê trên mặt đất.
Mặc dù bề mặt con đường này tương đối bằng phẳng nhưng lại cứng rắn, chà sát khiến da đầu cậu tê dại, toàn thân vặn vẹo, vùng vẫy.
“Nữ nhân điên kia! Thả ta ra! Nữ nhân độc ác, ta sẽ giết ngươi!” Tiêu Văn Yến vừa đau vừa sợ vừa tức giận, hét lên không ngừng.
Khương Nguyên kinh ngạc, vừa nãy vì để nhìn lén Tiêu Vân Chước làm việc nên đã bảo mấy hạ nhân trở về trước!
Kết quả là bây giờ không có ai giúp đỡ cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây