Dòng chảy thời gian chẳng thể nào đong đếm.
Bên ngoài điện phụ, tiếng ho khan của Tiêu Chấn Bang vang lên không dứt.
“Hoàng thượng! Hoàng thượng!” Các vị đại thần vội vã tiến lên, miệng liên tục gọi “Hoàng thượng” với vẻ mặt đầy lo lắng. Tiêu Chấn Bang cố gượng cười, nhưng chỉ thấy đầy bọt máu từ miệng hắn trào ra.
“Vô dụng! Ngay cả Hoàng thượng trúng độc gì cũng không tra ra nổi, đám ngự y các ngươi còn tác dụng gì nữa!”: Đỗ Quang Vũ tức giận đá ngã một tên ngự y.
Tên ngự y mặt mày tái mét, run rẩy đáp: “Hoàng thượng... Đỗ đại nhân bớt giận, độc này vô cùng kỳ lạ, nó ăn sâu vào tâm mạch, ngay cả võ công cao cường cũng không thể nào dùng nội lực bức ra được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây