Tia nắng ban mai vừa le lói.
Trên giường, Triệu Khang khẽ mở mắt. Tiếng động khiến Tiêu Linh Lung cũng thức giấc. Nàng vòng tay qua cổ hắn, cọ cọ má vào má hắn đầy âu yếm.
Hắn xoay người, dịu dàng mỉm cười, véo nhẹ chiếc mũi thanh tú của nàng: “Mèo lười dậy rồi à?”
“Huynh đi kinh thành làm gì vậy?” Tiêu Linh Lung tò mò hỏi.
Triệu Khang thuận miệng đáp: “Huynh đi kiểm tra quân bị các nơi. Tuy hiện tại thiên hạ thái bình nhưng cũng không thể lơ là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây