Sau một ngày huấn luyện cho Lý Kinh và những người khác, Triệu Khang rốt cuộc cũng thành lập được “Thiên Địa Hội” của riêng mình. Tất cả hội viên đều được yêu cầu khắc cốt ghi tâm mười sáu chữ vàng cùng khẩu hiệu của hội.
Nhưng vấn đề lại ập đến ngay sau đó.
Nhìn nụ cười gượng gạo của Lý Kinh cùng đám người, Triệu Khang nghiến răng nghiến lợi.
“Mẹ kiếp, lũ nghèo rớt mồng tơi, còn muốn làm phản?”
Trong số hơn tám trăm người, phần lớn thậm chí còn không có tiền để trả cho một đêm ở trọ, phải để hắn: hội trưởng cao quý: móc hầu bao ra trả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây