Khuôn mặt Lưu Cảnh đỏ bừng, giọng nói càng lúc càng lớn, rõ ràng là đang tức giận đến phát điên.
Người ta thường nói “Tú tài gặp quân lính, có lý cũng khó nói”, thế mà hắn đây lại bị một đám thư sinh nghèo kiết xác chọc tức đến mức này.
Lần này còn khiến Triệu Khang phải đích thân đến xem xét tình hình, tâm trạng hắn không tệ mới là lạ.
Triệu Khang mỉm cười: “Cũng thú vị đấy, xem ra ta phải nghĩ cách trị đám người này mới được.”
Lưu Cảnh nghe vậy, hai mắt sáng lên: “Lão gia, hay là giống như trước đây, tìm người giả làm sơn tặc, bắt hết đám người này trói lại đánh cho một trận nên thân! Ta thấy bọn chúng chính là thiếu đòn, đánh một trận cho chừa!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây