Nhìn đám người ngoại quốc gầy gò như que củi đang ăn ngấu nghiến, tình cảnh ấy khiến Triệu Khang bỗng chốc nhớ lại những ngày đầu mới đặt chân đến huyện Nguyên Giang.
Trong lòng dâng lên một tia đồng cảm, hắn tiến đến bên cạnh Elizabeth, đưa miếng thịt khô mang theo cho nàng: “Hình như nàng chưa ăn gì nhỉ? Lấy chút này ăn tạm đi.”
Elizabeth khựng lại, số thức ăn vừa rồi nàng đều đưa hết cho Pike. Lúc này bụng nàng lại không biết điều mà reo lên hai tiếng, khiến gương mặt nàng ửng đỏ.
“Cảm... Cảm ơn.”
Nàng nhận lấy thức ăn từ tay Triệu Khang, vội vàng ăn từng miếng nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây