Rời khỏi phủ Thừa tướng, Triệu Khang quay về cửa hàng.
Vừa bước vào cửa, hắn đã thấy Tào Bạch Lộ đang nằm dài trên ghế tựa, thân thể lắc lư theo nhịp ghế, tay phải cầm tẩu thuốc, nhả ra làn khói trắng.
Hình như cả hai đều đã quên đi sự ngại ngùng lúc trước, Tào Bạch Lộ lên tiếng chào: “Về rồi à?”
Triệu Khang mỉm cười: “Nàng rảnh rỗi thật đấy!”
“Không còn cách nào khác, ai bảo ngươi đi đâu cũng không mang theo thê tử này chứ, thật là vô tâm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây