Chu Minh sợ đến mức chết đứng, không dám hó hé nửa lời.
Triệu Khang âm thầm trợn mắt, tên nhóc này ngay cả cầu xin cũng không biết, hắn đành phải ra vẻ khó xử.
Lúc này, Tào Bạch Lộ khéo léo lên tiếng: “Nhưng mà bên ngoài có không ít người nhìn thấy, chúng ta đã lỡ mang bọn họ vào rồi. Hay là… thả bọn họ đi?”
Chưởng quầy Mã cũng xen vào, lo lắng nói: “Đương gia à, không thể thả được! Cha hắn là thừa tướng, quyền cao chức trọng! Nếu thả hắn đi, sau này hắn nhất định sẽ kêu cha hắn đến báo thù!”
“Theo ta thấy thì giết hết đi! Dù sao chuyện này cũng không phải lần đầu tiên làm! Đến lúc đó rắc Huyết Thi Tán, chỉ còn lại vài vũng nước bẩn, chết không đối chứng, bọn họ có thể làm gì chúng ta?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây