“Đại ca, huynh sao lại vô dụng như vậy chứ!”
Chu Minh bực tức nói, so với Chu Quý đã ba mươi tuổi, hắn còn rất trẻ, chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi. Hắn là con của tiểu thiếp Chu đại nhân, mẫu thân Chu Quý mất sớm, không để lại cho hắn huynh muội nào. Mặc dù Chu Quý bên ngoài ngang ngược càn rỡ, nhưng đối với đệ đệ cùng cha khác mẹ này lại rất yêu thương.
Lúc này thấy Chu Minh chẳng coi mình ra gì, hắn cũng chẳng để ý mà cười ha hả nói: “Tam đệ à, huynh nói đệ nghe. Phụ thân chúng ta bây giờ là thừa tướng, ở nước Tề là nhất nhân chi hạ, vạn nhân chi thượng.”
“Gia sản 'ông già' tích cóp cho chúng ta cả đời cũng không tiêu hết, đời sau chỉ có hai huynh đệ chúng ta là con trai, sau này sớm muộn gì cũng là của chúng ta, đệ vội cái gì?”
Chu Minh bĩu môi: “Đại ca, huynh nói vậy, cho dù như thế, nhưng tiền tiêu vặt mà phụ thân cho mỗi tháng cũng quá ít! Một tháng lão già đó chỉ cho mười lượng bạc, huynh còn thê thảm hơn! Chút tiền ấy đủ làm gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây