Màn đêm buông xuống.
Ánh đuốc soi sáng toàn bộ Khúc Thành. Triệu Minh Nghĩa đứng trên tường thành, tay cầm đuốc, chỉ có thể dựa vào ánh lửa lờ mờ nhìn thấy số lượng quân địch ngày càng tăng.
Lâm Dịch đứng bên cạnh, nheo mắt: “Xem ra lũ khốn kiếp này định đêm nay công thành. Triệu đại nhân, đám người này rốt cuộc từ đâu chui ra vậy? Nhìn không giống quân đội của ba nước kia.”
Triệu Minh Nghĩa trầm ngâm: “Ta cũng không biết, chỉ là nhìn dung mạo bọn chúng không giống người của bốn nước.”
“Nếu là từ phía nam tới, Bạch Nham Thành bị đồ thành đã lâu như vậy mới có tin tức, như vậy các thành trấn xung quanh e rằng cũng đã bị tàn sát. Có lẽ là từ phía sa mạc tới.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây