“Cũng còn chút lương tâm, không giống như chuyện đại đao, giấu giếm ta.”
Trên đường trở về, Diệp Hồng Tuyết khẽ hừ một tiếng, rõ ràng vẫn còn ghi nhớ trong lòng.
Triệu Khang dở khóc dở cười: “Tỷ tỷ tốt của ta, chuyện đại đao kia, lúc ta lên đường ra trận cũng chỉ là một ý tưởng, bọn họ lúc nào làm ra, ta một chút cũng không biết a!”
“Lần này tạm tha cho ngươi, đến lúc đó đại pháo này phải chia đều đấy!”
Diệp Hồng Tuyết hừ nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây