Nói xong, Triệu Khang chưa kịp đứng dậy, Tần Dương đã cất tiếng nói, nét mặt không chút vui vẻ: “Triệu tiên sinh, xin hãy ngồi lại một lát.”
Triệu Khang nhíu mày, khẽ cười đáp: “Tần gia chủ còn có việc gì sao?”
Mã Sơn lúc này cũng không còn giả vờ, thản nhiên nói: “Cũng chẳng có chuyện gì to tát, chỉ là Triệu tiên sinh, ta cùng Tần huynh đã nể tình Triệu tiên sinh, hy vọng Triệu tiên sinh cũng nể mặt chúng ta.”
“Nếu ta không đồng ý thì sao?”, Triệu Khang cười ha hả, tay phải vuốt ve gương mặt mềm mại của nữ tử đang ngồi trong lòng.
Nhận ra bầu không khí căng thẳng, nữ tử bỗng run rẩy, nép vào lòng Triệu Khang, không dám thở mạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây