Mọi người nghe thấy tiếng động này, liền quay sang nhìn. Họ thấy Ngô Như Long mặt tái nhợt, hai tay áo rách nát, khóe miệng còn dính máu tươi, rõ ràng là đã bị thương.
Ngô Thiên Hổ vô cùng kinh ngạc, cau mày hỏi: “Ngươi bị thương rồi sao?”
“Nội phủ bị chấn động nhẹ, cần phải điều tức ba năm ngày, nhưng không có gì đáng ngại.”
Ngô Như Long cười một tiếng, vừa thán phục vừa tiếc nuối, nhìn Triệu Khang nói: “Xin lỗi quốc sư, tên Tiêu Phi Vũ này quả là hổ dữ khó thuần, thực lực vô cùng mạnh mẽ. Tuy rằng trẫm có thể áp chế hắn một chút, nhưng rất khó bắt được hắn. Để hắn trốn thoát là điều đáng tiếc.”
Triệu Khang vội vàng nói: “Bệ hạ không cần tự trách. Nếu không có bệ hạ ra tay, chúng ta chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của tên trộm này. Xin bệ hạ hãy vào thiên điện nghỉ ngơi. Sau khi Triệu Khang xử lý xong mọi chuyện, ắt sẽ đến bái tạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây