Huyện Lệnh Đế Sư

Chương 128: Bán hàng thành công

Chương Trước Chương Tiếp

Trong phòng, nghe được câu nói cuối cùng của Triệu Khang, Diệp Hồng Tuyết thiếu chút nữa không nhịn được lao ra giết Triệu Khang!

“Tên biến thái chết tiệt này!”

Bên này, Triệu Khang vội vã chạy ra khách sạn, lấy tốc độ nhanh nhất chạy vào phòng trọ, chui qua lỗ lớn bị Tiêu Linh Lung đá ra, lục tung trong phòng một trận, rốt cục từ trong một cái rương gỗ lấy ra một chồng băng vệ sinh Nguyên Giang.

Lúc trước đẩy mạnh tiêu thụ đồ chơi này cho cẩu nữ nhân bị đánh một trận lớn, Triệu Khang liền rơi xuống tâm bệnh, đồ chơi này lão tử không thể không phổ biến ra ngoài tạo phúc cho toàn xã hội nữ nhân đồng bào!

Bởi vậy liền dùng một cái hộp sạch sẽ cất kỹ, không có việc gì liền lấy ra kiểm tra đóng gói một chút.

Đáng tiếc đến đế đô không phải bận rộn cãi nhau với người khác, chính là dạy Tiêu Huyền Sách, hoàn toàn không có thời gian đem băng vệ sinh đẩy mạnh tiêu thụ ra ngoài.

Hôm nay là một cơ hội lớn!

Cho dù không vì kiếm tiền cũng phải để cho Diệp Hồng Tuyết thử xem!

Ôm lấy cái hộp, Triệu Khang liền lao ra khỏi nhà, ngay cả chủ nhà cũng không để ý tới, phá cửa mà thôi, hỏng rồi sửa lại là được.

Vội vàng chạy về khách sạn quốc gia, không có ai chú ý tới hắn, trực tiếp đi tới chỗ ở của Diệp Hồng Tuyết.

Triệu Khang tốc độ phi thường nhanh, một cái qua lại chỉ dùng sáu bảy phút mà thôi.

Hơn nữa bởi vì nguyên nhân nào đó, Diệp Hồng Tuyết đều không xử lý tốt.

Triệu Khang đứng ở cửa phòng hòa hoãn tâm tình kêu lên: “Diệp tướng quân? Diệp tướng quân?”

Sao không trả lời?

Chẳng lẽ mất máu quá nhiều! Không thể nào!

Ngay lúc Triệu Khang đang suy nghĩ lung tung, giọng nói xấu hổ của Diệp Hồng Tuyết vang lên: “Tiên sinh, sao ngươi còn ở đây!”

“Ta đi lấy vải nguyệt sự cho ngươi, ta để cửa cho ngươi a, ngươi tự mình ra lấy một chút.”

Diệp Hồng Tuyết trong phòng mộng bức, đi lấy vải nguyệt sự cho ta? Tuy rằng nghe là lạ, sao lại có cảm giác được người khác săn sóc?

Sau khi xác nhận Triệu Khang không ở ngoài cửa, cửa phòng lặng lẽ mở ra một góc, nhìn thấy trên mặt đất có một cái rương gỗ, một tay nhanh chóng cầm lấy rương đóng cửa lại.

Trọn vẹn một khắc đồng hồ, cửa phòng mới được mở ra.

Triệu Khang ở bên ngoài nghe được động tĩnh cũng vội vàng đi vào trong phòng.

Diệp Hồng Tuyết vừa nhìn hắn liền chột dạ cúi đầu, đời này chưa từng mất mặt xấu hổ như vậy.

Nàng đang muốn mở miệng cảm tạ, Triệu Khang vừa mở miệng liền làm cho nàng muốn giết người: “Diệp tướng quân, cảm giác thế nào, ngươi là dùng như thế nào?”

Triệu Khang câm miệng, bởi vì nàng nhìn thấy Diệp Hồng Tuyết một tay đặt ở trên mặt bàn, sau đó bàn gỗ liền bắt đầu hiện lên vết nứt.

Suy nghĩ một chút, lý tưởng vĩ đại tạo phúc cho phụ nữ toàn xã hội tạm hoãn so với cái mạng nhỏ, vẫn là tạm hoãn một chút.

“Ngươi là, cố ý sao?”

Bình phục trở lại, Diệp Hồng Tuyết tận lực làm cho mình không nhìn Triệu Khang, chỉ có như vậy nàng mới có thể bảo trì trấn định.

Triệu Khang lập tức kêu oan, “Nào có, ta sợ ngưoi không biết dùng.” Nói xong cầm hộp gỗ lấy ra một miếng băng vệ sinh biểu diễn, “Ngưoi xem mấy sợi băng này buộc như vậy......

Ngay từ đầu nữ tướng quân vẫn xấu hổ quan sát, cuối cùng thấy Triệu Khang cư nhiên ở trên người biểu diễn khiến nàng khiếp sợ.

Triệu Khang mê hoặc: “Ngươi sẽ không là tắc......

“Im đi!”

Nữ tướng quân trở về phòng.

Lần này đi ra rõ ràng tinh thần sảng khoái không ít, tư thế đi đường cũng được tự nhiên, có thể chạy có thể nhảy có thể lăn lộn.

Tướng quân sửng sốt!

Chợt ánh mắt phức tạp nhìn Triệu Khang, Diệp Hồng Tuyết khẽ nói: “Cám ơn.”

Nói xong chính nàng cũng sửng sốt một chút, hiển nhiên là lần đầu tiên dùng loại giọng điệu này nói chuyện.

Triệu Khang vội vàng khoát tay, sau đó nhìn xung quanh, lấy ra giấy bút: “Diệp tướng quân phiền ngươi nói một chút sử dụng cảm thụ...”

Diệp Hồng Tuyết hoàn toàn bại bởi hắn, chỉ là rất nhanh nàng liền phát hiện Triệu Khang là thật sự đang nghiêm túc ghi chép hơn nữa thỉnh thoảng dừng lại suy nghĩ, mà không phải như nàng nghĩ.

Đơn giản muốn nhìn nàng xấu mặt.

Hắn đến tột cùng muốn làm cái gì, đây đến tột cùng là người như thế nào a!

Rất nhanh Triệu Khang liền lưu loát viết một trang giấy, tự mình nói: “Lần này hẳn là kém không nhiều lắm.”

Diệp Hồng Tuyết lúc này đã khôi phục lại, hỏi: “Triệu tiên sinh ngươi rốt cuộc là đang làm cái gì, còn có, ngươi tại sao lại chuẩn bị Nguyệt Sự Bố loại vật này.”

Triệu Khang mỉm cười giải thích cho Diệp Hồng Tuyết, Diệp Hồng Tuyết nghe dần dần trừng lớn hốc mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Cuối cùng Triệu Khang thở dài: “Đáng tiếc, thứ này tuy rằng chế tạo ra, thế nhưng người sử dụng quá ít, cho nên vẫn không thể phổ biến. Nữ nhân xấu hổ khi nhắc tới, theo ta thấy đây cũng không phải là đề tài xấu hổ gì, phát hiện vấn đề vậy nhất định phải đi giải quyết. Bất quá khó khăn vẫn phải có, dù sao ngay cả tướng quân cũng sẽ cảm giác được xấu hổ chứ đừng nói đến những người khác.”

Diệp Hồng Tuyết đỏ mặt, rất nhanh nghĩ đến chỗ tốt của băng vệ sinh Triệu Khang, rốt cục mở miệng: “Tiên sinh.”

“Tướng quân, mời nói.”

Diệp Hồng Tuyết hít sâu một hơi: “Ta muốn biết, tiên sinh thứ này bán như thế nào.”

Triệu Khang hăng hái: “Mười đồng một gói, một gói mười lăm miếng.”

Diệp Hồng Tuyết trong lòng cân nhắc, ngược lại không đắt.

Lại nói tiếp: “Nhưng mà ta cần nhiều thì sao?”

Triệu Khang cười làm thứ này hắn vốn không có ý định bán đắt, chủ yếu là chất lượng đi: “Hai mươi đồng ba bao.”

“Đa tạ tiên sinh, xin tiên sinh trước tiên chuẩn bị ba mươi vạn bao, mười lăm tháng sau đưa đến đại doanh Lang Sơn Cảnh Quốc, đến lúc đó tiên trao cháo múc, tiên sinh cảm thấy thế nào?”

Triệu Khang ừ một tiếng: “Lần đầu hợp tác đích xác cần phải cẩn thận một chút.”

Diệp Hồng Tuyết từ bên hông lấy xuống một khối yêu bài đưa tới: “Đây là yêu bài tư nhân của ta, tiên sinh cho người giao hàng mang theo, một đường có thể bảo đảm thông suốt.”

Diệp Hồng Tuyết mỉm cười nói: “Đương nhiên nếu tiên sinh tự mình giao hàng thì càng tốt.”

Triệu Khang nói đùa: “Tướng quân sẽ không đem ta giam ở Cảnh quốc chứ?”

Diệp Hồng Tuyết tươi cười ý vị thâm trường: “Đừng nói, Hồng Tuyết hiện tại thật đúng là có ý nghĩ này, tiên sinh loại quái tài này chính là nhân gian khó tìm đây.”

“Tướng quân, đừng đùa nữa.”

Triệu Khang ngáp một cái sau đó dặn dò: “Đúng rồi tướng quân, ngoại trừ sử dụng băng vệ sinh này, vệ sinh cá nhân của nữ binh cũng phải chú ý, tốt nhất là phái thêm vài nữ quân y định kỳ giám sát trong quân doanh, như vậy cũng có thể tránh khỏi bệnh tật sinh ra.”

Diệp Hồng Tuyết tươi cười nghiền ngẫm lại gần: “Triệu tiên sinh, lời ấy sẽ không sợ bị người có tâm nghe đi, gắn lên một cái tư địch tội danh?”

Hai người tiến đến có chút gần, mùi thơm từ thân thể đối phương truyền đến làm cho Triệu Khang có chút miệng khô lưỡi khô, cổ họng lăn lộn, theo bản năng lui về phía sau: “Ta bất quá là muốn cho thế đạo tốt hơn một chút mà thôi, người khác nói như thế nào không liên quan đến ta.”

Đại nghĩa như thế, thật sự rất khó làm cho người ta không thưởng thức a.

Triệu Khang vừa lui, Diệp Hồng Tuyết lại gần hơn, nhìn Triệu Khang lúc trước còn bình thản ung dung lúc này trở nên ngồi yên khó chịu, trong lòng nàng sinh ra một cỗ thú vị ác độc.

Người đàn ông này dường như không có thói quen tiếp cận phụ nữ.

“Sao tiên sinh lại sợ tDiệp Hồng Tuyết?”

“Khụ khụ khụ, nào có, chỉ là nam nữ thụ thụ bất thân, tướng quân ở quá gần không tốt lắm. “Triệu Khang lui, rất nhanh lại không thể lui.

Diệp Hồng Tuyết cổ quái cười: “Ta một giới nữ lưu cũng không sợ, ngươi đang sợ cái gì?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)