Nhìn thấy Lưu Yến Nhiên, Triệu Khang không khỏi sững sờ, vội vàng nắm lấy tay Diệp Hồng Tuyết: “Sao nàng ấy cũng đến đây?”
Diệp Hồng Tuyết cố kìm nén cảm xúc trong lòng, thản nhiên đáp: “Bên đường ta gặp nàng ấy, tiện đường thì đưa theo, sao, chàng không vui à?”
Triệu Khang cười gượng gạo.
Diệp Hồng Tuyết lập tức vặn mạnh vào eo hắn: “Tên khốn nhà chàng, có phải muốn ăn đòn không, lâu như vậy không đến Cảnh quốc tìm ta!”
Triệu Khang đau đến nhe răng nhếch mép, nhưng không gỡ tay nàng ra. Nỗi nhớ nhung Diệp Hồng Tuyết trong lòng hắn nào có ít hơn? Chỉ là chưa kịp chuẩn bị, Vân Tú đã trở về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây