“Nghiêm trọng đến vậy sao?”
Nghe Trương Long thuật lại, Triệu Khang nhíu mày. Trương Long thở dài: “Suýt chút nữa thì đánh nhau rồi. Cái đám nhà họ Ngô này cũng thật là ngốc, chỉ cho đám nạn dân ăn thì sao mà đủ? Phải để cho bọn họ tự mình lao động kiếm ăn mới được.”
“Theo ta thấy, cứ tiếp tục như vậy không quá mười ngày nửa tháng, nhà họ Ngô chắc chắn sụp đổ.”
Triệu Khang khẽ lắc đầu: “Bây giờ không phải lúc nói lời cay nghiệt. Chuyện ta giao cho ngươi thế nào rồi?”
Trương Long nhìn trái ngó phải, hạ thấp giọng: “Lão gia, chúng ta thật sự muốn làm cái việc lỗ vốn này sao? Số lương thực kia là bao nhiêu năm tích cóp khó khăn lắm mới có được, có thể bán được rất nhiều bạc đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây