Côn Bằng nhỏ trên đầu vai Cố Trường Sinh lập tức bị dọa, lân phiến cũng dựng đứng lên, nhưng ánh mắt Cố Trường Sinh vẫn yên tĩnh, giống như sớm đã đoán trước.
“Vì sao tiền bối lại biết?” Cố Trường Sinh hỏi thăm, khí tức của lão giả mờ mịt, thân thể còng xuống, vô cùng già nua.
Nhưng có thể vô thanh vô tức tới gần hắn, tu vi tuyệt đối không yếu.
“Bởi vì lão phu chính là người thủ mộ ở nơi này.” Lão nhân nghe vậy cười nói, nhưng trong lòng lại sợ hãi thán phục với phản ứng và biểu hiện của Cố Trường Sinh.
“Người thủ mộ?” Cố Trường Sinh gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây