“Đúng rồi, nãi nãi đưa những thứ kia đến cho ngươi, ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ? Trong thư bà ấy cũng đã nói rõ, Cố gia đừng nghĩ động đến những thứ kia, đó là tặng cho con.”
Đúng lúc này, Cố Thiên Lâm đột nhiên nhắc đến một chuyện khác, vẻ mặt mang ý cười.
“Nhiều như vậy ta cũng không dùng hết...”
Cố Trường Sinh nghe vậy, không khỏi cũng có chút đau đầu.
Trong một cung điện khác, giờ phút này còn trưng bày một đống lớn đồ đạc mà Vạn Đạo Thương Minh đưa tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây