Tạ Tuân hoàn hồn, nghe nàng hỏi vậy vô cùng ngượng ngùng, giải thích: “Ta chỉ tình cờ đi ngang qua.”
“Tình cờ đi ngang qua?” Khương Thư Yểu nhướng giọng cuối câu.
Tạ Tuân gật đầu: “Ta thấy trong phủ ngột ngạt nên ra ngoài đi dạo, đi vòng qua phía đông phố, rồi đến đây, bị người gác cổng nhận ra gọi lại, có lẽ hiểu lầm ta tìm nàng có việc, ta chưa kịp lên tiếng, họ đã chạy vào tìm nàng rồi.”
Khương Thư Yểu không hiểu địa hình kinh thành, nghe hắn nói vậy, chỉ ngơ ngác nhìn hắn.
Tạ Tuân tưởng nàng không tin, vội vàng lấy ra gói giấy dầu vừa giấu làm bằng chứng: “Khi đến bên đó ta còn tiện tay mua hai gói đồ ăn vặt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây