Tạ Tuân vẫn còn đang mơ màng vì câu nói đùa của Khương Thư Yểu lúc nãy, không nói gì nhiều, nghe vậy chỉ gật đầu: “Vậy sau này ta sẽ nộp bạc định kỳ cho nàng.”
“Được.” Khương Thư Yểu cũng không từ chối.
Sáng sớm hôm sau, Tạ Tuân dậy sớm dùng bữa, trời chưa sáng hẳn đã thu xếp xong xuôi.
Đợi đến khi Khương Thư Yểu thức dậy ăn sáng, chuẩn bị cơm trưa cho hắn, sai người mang đến thư phòng, hắn mới giả vờ như vừa thu dọn xong, vừa hay chuẩn bị đi làm.
Ra khỏi phủ không xa, lại gặp Lâm Thành đang cưỡi ngựa gặm bánh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây