Khương Thư Yểu nghiêng đầu: “Thật sao? Sao ta không thấy chàng ấy, ta còn tưởng chàng ấy chưa dậy.” Nàng lẩm bẩm: “Còn nói để chàng ấy mang cơm nữa.”
Tạ Tuân ở chỗ này không nghe thấy cuộc trò chuyện, thấy Khương Thư Yểu bị hai người họ cản lại, vội vàng chạy về phía cửa vòm, định nhân cơ hội này chuồn đi.
Tri Mặc và Tri Nghiên nhìn thấy Tạ Tuân sắp sửa bước qua cửa vòm, vừa lúc Khương Thư Yểu nói xong quay người lại, lần này bị bắt tại trận.
“Tạ Tuân!” Khương Thư Yểu gọi hắn lại, xách theo hộp cơm đi về phía hắn.
Thân hình Tạ Tuân cứng đờ, luống cuống quay người lại, cố gắng giả vờ như tình cờ gặp mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây