Tạ Tuân phản ứng hơi chậm, chớp chớp mắt, chậm rãi gật đầu đáp “Phải“.
Khương Thư Yểu không hiểu sao lại thích hắn lúc hơi ngơ ngẩn này, lòng mềm lại, nói: “Đã uống canh giải rượu chưa?”
Tạ Tuân lắc đầu, dường như lắc đầu khiến hắn không thoải mái, nhíu mày: “Chưa.”
Khương Thư Yểu nhận lấy chiếc đèn lồng trong tay hắn: “Để ta pha cho chàng chút nước mật ong, uống vào sẽ dễ chịu hơn.”
Nói xong, dẫn Tạ Tuân đến Đông sương phòng, tự mình vào phòng lấy lọ mật ong, pha cho Tạ Tuân một cốc nước mật ong ấm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây