Đào Quân Ngọc bị nàng làm cho nghẹn họng, một lúc sau mới nói: “Ngươi mua nhiều như vậy làm sao mà dùng hết được, sao phải phung phí chỉ để chèn ép ta.”
“Ngươi nói gì vậy, ta nào phải vì ngươi, ta là vì phu quân của ta. Để lấy lòng chàng, tiêu chút tiền có là gì?” Khương Thư Yểu dễ dàng diễn vai một thê tử si tình: “Những tấm vải này không dùng được thì đã sao, chỉ cần ta vui, đưa cho phu quân làm đế giày hay khâu mặt giày cũng được, chỉ mong phu quân vui vẻ là được.”
Mọi người đều bị những lời này của nàng làm cho kinh ngạc, ai nấy đều im lặng.
“Khụ...” Nghe nha hoàn nói có người bắt nạt Khương Thư Yểu, Tạ Tuân vội vàng chạy đến, vừa bước vào tiệm vải đã thấy cảnh này, bị sặc đến ho sù sụ.
Hắn cố nén cơn ngứa nơi cổ họng, ra sức giữ bình tĩnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây