Nghe thấy giọng nói của hắn, Khương Thư Yểu không khỏi rùng mình. Mặc dù những chuyện hồ đồ trước kia không phải do nàng làm, nhưng nàng vẫn có chút chột dạ, huống chi giọng điệu của Tạ Tuân lạnh lùng như vậy... Chẳng lẽ hắn đang tức giận?
Nàng đứng chết trân tại chỗ. Người xưa tư tưởng bảo thủ, phần lớn đều có tính gia trưởng, cho dù nàng chỉ là một thê tử trên danh nghĩa, e là cũng ít người có thể dung thứ cho chuyện như vậy.
Thư sinh giật mình, ngẩng đầu nhìn Tạ Tuân.
Tạ Tuân dáng người cao lớn, cao hơn thư sinh cả một cái đầu. Đứng bên cạnh Khương Thư Yểu, hắn như ngọc thụ lâm phong, dung mạo tuấn tú, khí chất hơn người, khiến thư sinh không khỏi cảm thấy tự ti mặc cảm.
Thư sinh vội vàng thu hồi ánh mắt, nhưng dưới vẻ tự ti mặc cảm lại dâng lên chút ghen tị. Nhìn chiếc áo choàng được may tinh xảo, giá trị không nhỏ trên người Tạ Tuân, hắn ta khinh thường trong lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây