Khương Thư Yểu ngạc nhiên nhìn hắn một cái: “Chàng không thấy ta có gì khác sao?”
Tạ Tuân ngơ ngác: “Nàng làm sao vậy?”
Khương Thư Yểu sau khi đã trang điểm kỹ càng, lách qua hắn tự đi, lẩm bẩm: “... Nhất định là y phục trang sức của ta quá ít, son phấn cũng không đủ đậm, không tôn da, ừm, những thứ này đều phải mua mới một loạt.”
Tạ Tuân không biết Khương Thư Yểu đang buồn bực, nhìn bóng lưng nàng khuất xa mà ngơ ngác, chân dài bước nhanh vài bước đã đuổi kịp nàng.
Hai người xuất phủ, Tạ Tuân cưỡi ngựa, Khương Thư Yểu ngồi xe ngựa. Trên đường phần lớn là những dinh thự cao cửa rộng, không có gì đáng xem, mãi đến khi đến đầu chợ, mới trở nên náo nhiệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây