Thiếu niên đứng đối diện hắn ta trừng mắt giận dữ: “Hừ! Được, ta trả tiền! Ta trả!”
Tạ Diệt dùng tay áo lau lau bụi đen trên mặt: “Được, ngươi nhớ kỹ đấy, chúng ta ăn ngươi chỉ được nhìn!”
Thiếu niên đối diện như thể bị sỉ nhục nặng nề, hắn ta giận dữ nói: “Tiền Tu Trúc ta hôm nay dù có nhảy từ mái nhà này xuống, bị xe ngựa cán qua, cũng tuyệt đối không ăn một miếng thức ăn nào trên phố này!”
Đám thiếu niên bên phía Tạ Hạo cười ha hả, như một đám gà trống đánh thắng trận, lảo đảo đi về phía phố mới.
Nếu bảo Tạ Diệt Tạ Hạo nói việc họ sợ nhất lúc này, chắc chắn là gặp phải cha mẹ, nhưng chuyện này vạn lần không thể xảy ra. Còn gặp lão phu nhân ư? Đừng đùa nữa, ngay cả trong ác mộng cũng không dám mơ thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây