Chu thị hạ cung tên xuống, đối phương bước ra khỏi rừng, phía sau theo sau là vài vị công tử cũng có làn da tương tự.
“Chưởng quầy?” Liên Lục thấy Chu thị sửng sốt.
Chu thị bỏ đi lớp cảnh giác cuối cùng, gật đầu với hắn ta.
Mấy người Liên Lục ngửi thấy mùi thơm đi tới, thấy Chu thị đang nấu ăn, lại không dám tiến lên.
Họ nhìn nhau, gãi đầu định rời đi, Chu thị lại gọi họ lại: “Ta có thể chia cho các ngươi một ít.” Dù sao ống tre dài như vậy, một mình nàng ấy cũng ăn không hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây