Lâm Quý phi ăn xong một cái cánh gà bọc cơm hơi no, đang xem kịch vui, lau lau miệng, thấy Hoàng hậu nhìn sang, cười lắc đầu với bà ấy.
Hoàng hậu bèn nghĩ mình đa tâm, nói: “Thời gian trôi nhanh thật, chớp mắt một cái, con đã đến tuổi phong phi rồi.”
Thái tử vẫn rất giỏi giả vờ, dù trong lòng nhớ mãi món cánh gà bọc cơm, bề ngoài vẫn là một vị quân tử khiêm nhường nghiêm túc, bất đắc dĩ thở dài: “... Mẫu hậu.”
Hoàng hậu bèn thôi không đề cập đến chuyện chọn phi nữa.
Thái tử nghĩ bụng y không thể nói thẳng “Con muốn ăn” được, vẫn phải dẫn dắt câu chuyện một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây