Y thật sự không hiểu, dịu dàng nói: “Nhược Ảnh, làm sao có chuyện đó? Trong lòng ta, nàng và bọn họ khác nhau. Nàng là thê tử của ta, là người trong lòng ta, bọn họ chỉ là thiếp thất, làm sao có thể chia sẻ tình cảm ta dành cho nàng?”
Chu thị nghe y nói vậy, hồi lâu không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn y.
Nỗi khó chịu trong lòng nàng ấy, sự bất cam trong lòng, cùng với chút lưu luyến không kìm nén được, đều tan biến trong sự không hiểu chân thành của Tạ Lang.
“Thôi vậy.” Nàng ấy bỗng mỉm cười, lắc đầu: “Ngay từ đầu, ta đã nghĩ sai rồi.”
Tạ Lang thấy nàng ấy cười như vậy, trong lòng hoảng loạn cực độ, suýt nữa không ngồi vững: “Nhược Ảnh...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây