Tuy ý nghĩ này rất kỳ quặc, nhưng Tạ Tuân vẫn cảm thấy phải cẩn thận, không để nữ nhân khác ngoài Khương Thư Yểu nhìn thấy thân thể của mình.
Hắn định thần, lắng nghe kỹ động tĩnh bên ngoài cửa.
“Cộc.” Người bên ngoài chỉ gõ nhẹ cửa một cái rồi dừng lại, có lẽ đã nghe thấy tiếng nước xao động bên trong.
Chỉ qua một hành động này, có thể đoán được người bên ngoài là ai.
Tạ Tuân đứng dậy, vươn tay lấy áo, ngay lúc đó, bên ngoài truyền đến tiếng động.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây