Tạ Tuân mới mở hộp gỗ ra, trên cùng có hai bức thư, một bức tâm tình, một bức dặn dò.
Tạ Tuân trước tiên cầm bức thư tâm tình đọc kỹ một lượt, chữ của Khương Thư Yểu vẫn xấu như cũ, nhưng trong mắt Tạ Tuân, thật sự rất đáng yêu. Nàng viết thư không thích cắn chữ nhai câu như người thường, mà nghĩ gì viết nấy, đọc xong một bức thư, giống như nàng đang đứng trước mặt hắn nói chuyện vậy.
Tạ Tuân nở nụ cười trên mặt, bao ngày mệt mỏi lúc này tan biến sạch sẽ.
Tạ Tuân thiếu niên mới biết mùi tình, không khỏi ngây ngô, đọc đi đọc lại bức thư nhiều lần.
Đám người đang đợi bên ngoài phòng mất kiên nhẫn: “Sao lâu thế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây