Mọi người nghĩ tới những ngày sắp tới chỉ có thể gặm bánh bao trắng, trên đường về lại phải ăn bánh mì khô luộc nước, đều im lặng.
“Điện hạ, đây không phải lỗi của ngài.” Tạ Tuân không chịu nổi bộ dạng oán phụ của họ, đứng ra an ủi.
“Ừm.” Thái tử gật đầu, thần sắc rầu rĩ: “Bá Uyên này, ngươi nói xem, mất đi một bình, ngươi chỉ còn lại ba bình thôi.”
Tạ Tuân trực giác thấy có điều không ổn, nhíu mày nhìn Thái tử, định nói gì đó, bỗng cảm nhận được ánh mắt đầy hy vọng của mọi người xung quanh.
Thái tử thấy hắn không lên tiếng, tiếp tục cảm thán, vừa lắc đầu vừa nói: “Ba bình, chỉ còn ba bình nhỏ xíu như vậy thôi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây