Tạ Tuân hỏi: “Đói rồi sao?”
Khương Thư Yểu gật đầu: “Cơm trưa dùng ở điện Quý phi nương nương, không tiện ăn nhiều, buổi chiều lại không dùng trà điểm.”
Ăn vài miếng bánh xong, cảm giác choáng váng biến mất, Tạ Tuân bưng cho nàng một chén trà nóng, nàng đón lấy uống ừng ực.
Trong bụng thoải mái hơn nhiều, Khương Thư Yểu thở dài: “Vẫn là ở nhà thoải mái.”
Tạ Tuân lấy khăn tay lau đi vụn bánh ở khóe miệng nàng: “Đương nhiên rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây